Nữ quản gia đít bự chơi some với vợ chồng chủ nhân, mói trong từng bước chân rụt rè của đứa con gái lần đầu lên thành thị. Ánh nắng buổi trưa chiếu trên đỉnh đầu, nếu không có cái nón rộng vành chắc đôi má nàng đã rát buốt. Hoa ôm khư khư túi nilon chứa toàn bộ tài sản của mình, nó chỉ vỏn vẹn dăm bộ đồ và chút ít tiền oa dành dụm. – Cô mang theo thứ gì vậy? – Quần áo, thế thôi. – Nếu là quần áo thì vứt hết đi, tôi có nhiệm vụ đưa cô đi mua sắm. Giờ thì cô theo tôi nhận phòng riêng, Quản gia tận tuỵ xếp hình với ông chủ và bà chủ tắm rửa sạch sẽ rồi trở ra đây. Hoa líu ríu theo sau, giờ thì